Chương 49
Gặp phải ác bá
Đoan Mộc Ngưng cho dù thế nào cũng chưa từng nghĩ đến “hung khí” cư nhiên chỉ là một hạt dẻ nho nhỏ.
Đưa tay lấy hạt dẻ trên tay Phong Vô Uyên, lại nhìn đôi mắt tò mò của hắn, Đoan Mộc Ngưng chỉ biết, người thế giới này hình như không biết hạt dẻ là cái gì.
“A—Làm ơn, các ngươi…..” Đột nhiên một tiếng cầu xin thất kinh ở không xa truyền đến.
“A? Sao lại thế này?” Đoan Mộc Ngưng được Phong Vô Uyên ôm trong ngực nhìn qua nơi phát ra âm thanh, rất nhanh liền hiểu rõ mọi chuyện.
Tại ngã tư đường cách đó không xa, một người nam tử trẻ tuổi mặc cẩm y, dáng vẻ khí chất đều là một bộ lưu manh dẫn theo vài người mặc đồ gia phó cầm gậy gõ gây phiền toái cho một ông lão.
“Phi, đồ lão già xấu xí, ở Phong Duyên Thành này ai mà chẳng biết Giản thiếu gia ta quản hạch cái ngã tư đường này, bảo ngươi đưa bảo hộ phí cho bản thiếu gia, ngươi cư nhiên dám chi chi oai oai (có thể hình dùng bằng từ kêu oai oái đi~)!!” Giản thiếu gia kia ác liệt nói, thuận thế đá luôn cái sọt chứa thứ gì đó của ông lão. Tiếp tục đọc →